Thứ Sáu, 17 tháng 5, 2019

Chuyện chạy ads

Fb ads vào đợt bão bùng, lại làm hàng hay vi phạm chính sách nữa nên chết tài khoản là cái chuyện bình thường!!! Vậy mà mỗi tài khoản tôi xóa đi tôi lại thấy bùn quá phải nói là đó là chuyện tất yếu nhưng mà vẫn buồn vô kể.....
Ngót nghét cũng 6 tháng chạy Fb ads rồi, và chuỗi danh sách tài khoản đi càng ngày càng nhiều, chắc chả chạy clone của mình nữa, chỉ chạy via thôi, mệt mỏi quá thì khóc một lúc rồi bỏ qua mọi chuyện  nhẹ nhàng như cơn gió.........
Buồn lắm mọi người à nhưng mà chả biết cách nào khắc phục cả =)))
Khoai lắm

Chủ Nhật, 5 tháng 5, 2019

Công việc khó khăn
Đôi khi chỉ muốn bỏ tất cả để về quê chăn bò, làm những công việc đơn giản sống đơn giản hơn ăn cơm rau đạm bạc. Nhưng không hiểu tại sao mình vẫn cố gắng bám trụ ở cái mảnh đất Hà Nội này, buồn, mệt mỏi, bệnh tật nhưng sao mình vẫn cứ thích ở ngoài này hơn ở quê tại sao vậy?
Cố lên một chút cố từng chút một làm đi làm lại với những cách được làm nhé cố gắng hạn chế lỗi để có thể bung lụa chứ. Kinh nghiệm này là cho mình, tất cả là làm cho mình, tìm hiểu được cái gì thì tìm hiểu và cứ cố gắng làm để mọi ch nó tốt đẹp lên
Mình có nên dừng cái ý nghĩ tiêu cực lại với mọi chuyện không nhỉ. Mình có nên thay đổi cách nhìn của mình với thế giới này không nhỉ. cởi mở lên, quan tâm lên và hạ cái tôi của mình xuống nhé!!!

Thứ Sáu, 3 tháng 5, 2019

ANH BIẾT LÀM GÌ VỚI NỖI BUỒN CỦA EM?

ANH BIẾT LÀM GÌ VỚI NỖI BUỒN CỦA EM?

Nguồn: st
anh không mang nỗi buồn của em đi giấu được, thì anh cũng xóa đi một nỗi niềm khác, đó là nỗi cô đơn.

Nỗi buồn đôi khi là từ trên trời rơi xuống.
Nỗi buồn đó hả, nó giống như những phân tử tàng hình trong không khí, nói theo kiểu danh tác văn học thì, giống như những con chim ẩn mình trong bụi mận gai. Rồi một ngày nào đó, dưới một yếu tố thúc đẩy vô tình hay hữu ý, những phân tử mang trong mình những hạt ưu sầu ấy hiện nguyên hình và va vào tâm trạng của em theo kiểu sao chổi đập vào trái đất, hoặc nhẹ nhàng như một cơn gió chạm vào đôi vai, nhưng cũng đủ làm ngày hôm đó của em chao đảo.
Và ngày đó, thì chắc chắn , không thể là một ngày bình thường như mọi ngày được nữa rồi. Ngày đó sẽ là một ngày xám xịt, khi nỗi buồn xâm chiến mọi cảm xúc và giác quan của em.
Em sẽ không gọi phút giây mặt trời lặn là hoàng hôn- từ ít nhiều trung tính về mặt cảm xúc-, mà thay vào đó, theo hơi hướng hoài cổ, bóng chiều tà sẽ được em gọi là tịch dương, hay nếu cuốn theo trào lưu điện ảnh thần tượng , thì em sẽ gọi đó là Chạng Vạng. Mà chung quy, thì hai từ ấy đều mang trong mình đầy ấp nỗi muộn phiền khắc khoải để mô tả về khoảnh khắc cuối chiều.
Em sẽ nghe một khúc nhạc vô thưởng vô phạt thường ngày em vẫn nghe, nhưng tự dưng lúc này với em chỉ còn là những phiến âm não nề và thất vọng. Em nghe tiếng của một loài côn trùng nào đó, mà chưa cần xác định rõ ràng như lẽ ra phải thế, mà gọi ngay đó là khúc bi ca của lũ ve sầu.
Em sẽ cảm thấy nắng thì hanh khô và gay gắt, mưa thì lạnh và mang theo nhiều hệ lụy nhọc nhằn.Em thấy cầu vồng chỉ là ảo ảnh, giấc ngủ giống như chạy trốn và kể cả cơn mơ có đón đầu lúc nửa đêm về sáng thi chắc cũng mang sẵn trong mình kịch bản của một cơn ác mộng. Em chỉ thấy mọi người như đang rỉ tai nhau về những điều không tốt của em, cảm thấy như cả thế giới đang đứng về một bên, bên còn lại chỉ có mình em và những nỗi buồn...
Nỗi buồn từ trên trời rơi xuống, và kéo theo một ngày của em như trôi tuột xuống tận cùng của sự tuyệt vọng. Và khi đó, bi quan, tiêu cực,chán nản, buông bỏ, khép mình và nước mắt...Tất cả như xếp hàng chờ sẵn...
Ngày trắc trở như thế , không bao giờ thiếu trong hành trang cuộc đời của mỗi người.
Anh biết làm gì với nỗi buồn của em?
Có những lúc tự nhiên anh không biết phải làm sao để cho nỗi buồn sâu xoáy ấy phần nào vơi bớt.
Anh đứng nhìn em thất thểu, nghe những tiếng thở dài mà lòng anh cũng chợt nhiên lắng xuống.
Anh biết làm gì với nỗi buồn của em?
Nếu anh là Thái dương thần, anh sẽ thắp lại cho em một ngày đủ vừa ấm áp.
Nếu anh là vua Thủy Tề, thì anh sẽ duyệt cho tất cả binh tôm tướng cá nghỉ phép, để cho biển đời này sóng yên gió lặng.
Nếu anh Bao Thanh Thiên đại nhân, anh sẽ hét thật to cho quân hầu, bê cẩu đầu trảm ra chém bay nỗi buồn đi mất.
Nếu anh là Sở Lưu Hương, với biệt danh Đạo soái, anh sẽ dùng khinh công tuyệt thế mà lén lấy trộm nỗi buồn ấy đi.
Nếu anh là Edward Jenner , người đầu tiên tạo ra vaccin, anh sẽ nghiên cứu cho em vaccin chủng ngừa miễn nhiễm với nỗi buồn.
Nếu anh là một họa sĩ tài ba, anh sẽ vẽ một bức tranh với sắc hồng ưu thế. Màu sắc ấy sẽ làm đôi mắt đẹp của em thôi buồn vời vợi ?
Nếu anh là một ca sĩ với chất giọng tenor cao vút, anh sẽ hát một bản tình ca để đưa em vượtt qua khoảng trầm của những muộn sầu héo hắt.
Nếu anh ..và nếu anh...
Nhưng anh dù tin vào cổ tích, cũng biết không phép màu nào đủ sức để biến những điều anh mường tượng trên đây thành sự thật.
Nên nếu như anh chỉ anh thôi, như bây giờ, như hiện tại, chỉ là một chàng trai bình thường, không phù phép, không quyền năng, chỉ có một trái tim thương em đang đập liên hồi vào thành ngực những nhịp lo lắng, thì anh sẽ làm gì với nỗi buồn của em?
Dù không phải đứa con của thần gió,khi em buồn anh vẫn sẽ chạy như bay, đi bằng ba bước để hoàn thành những đoạn đường lẽ thường phải đi bảy bước, để đến bên em nhanh nhất có thể . Anh sẽ bẻ một cọng cỏ ven đường, ngoáy thật kỹ lỗ tai mình để lắng nghe những điều em sẽ nói.
Còn nếu em buồn đến độ không nói gì, thì thôi, anh sẽ lặng lẽ ngồi đó bên em, để ít nhất, anh không mang nỗi buồn của em đi giấu được, thì anh cũng xóa đi một nỗi niềm khác, đó là nỗi cô đơn.
Anh ngồi xuống và nắm tay em rồi đó, em có thấy không?

Thứ Sáu, 12 tháng 4, 2019

MỐI QUAN HỆ GIẤU GIẾM VÀ CHUYỆN LAN MAN
"Tao có ny nhưng ko công khai thì dễ oẹt, nên giờ tao tán con nào cũng được, mày có tin tao tán đổ em Hằng ko?, để tao tán cho thì ko nghe"
Thí chủ đã có người yêu, không còn ăn chay và ko nên ăn tạp nữa mà vẫn muốn ăn tạp, muốn chứng tỏ cái gì ở đây vậy nhỉ? Sức hút hay tài năng, hay bản lĩnh của bản thân??? Thật lòng mà nói với những người ngoài được câu chuyện này thấy rất "hãm", có người thì thấy thú vị, có người thì thấy thương cho cô ny ko được công khai, lại chuẩn bị bị cắm sừng, đó là xấu nhất, còn có người lại nghĩ sẽ có 1 câu chuyện hay sắp xảy ra, vậy với anh bạn đang nói chuyện với anh ta thì sao? Anh ta nghĩ gì?
Có những hội bạn là con trai, họ ngồi nói chuyện với nhau, trong câu chuyện đó họ nói đủ thứ trên đời, ngoài lề chính trị, nhưng câu chuyện bao giờ cũng thêm tí mắm tí muối, là những cô em gái, chân thế này, mắt thế kia, nó thế nọ, váy thế dài, áo ngắn, mùa hè mộng mơ mát mẻ, hay mùa đông cá tính rực rỡ, nói chung là đủ các thể loại bình phẩm. Đó là chuyện phím xả stress. Ok xả trét!!!! Nhưng đi xa hơn nữa là bắt đầu lan man này, mày có em Trang rồi, nhường em kia cho tao, tao ko thích, ngon thì xem đứa nào tán được. Nói xong để đó thì nó là chuyện phím, nhưng uày kịch tính, một lời thách thức đầy hứa hẹn. Đối với những thí chủ chưa mua dây buộc mình, thoải mái sãi tay, rắc thính muôn nơi, ko sao cả, còn đơn còn chiếc hãy tìm về với nhau ^^, còn những thí chủ có dây thắt bụng lại cũng HAM HỐ khẳng định.
Nếu cưa đổ, họ đạt được gì, 1 lời ca ngợi? 1 cái nhìn ngưỡng mộ? hay 1 cuộc tình đẹp như trăng và sao? Cô ny hiện tại khi biết sẽ thế nào? Bạn chắc sẽ giấu giếm được (đồ tồi)? Bạn gì đó vừa mắc thính là nạn nhân hay tiểu tam? Suy nghĩ của xã hội đó.
Đó chẳng phải là thành công gì cả, từ thành công không xứng với hành động của thí chủ đã có dây có nhợ, làm đau lòng những ng thật lòng với mình mà ngỡ như ko có gì, vì giấu được, nó có biết gì đâu. câu chuyện cỏn con, mang vẻ bao bọc là anh tán nó chỉ chơi chơi, bọn ý thách thức anh, chứ anh vẫn thật lòng với e, có mình e thôi,. Câu biện minh muôn thuở mà sau khi bị đèn rọi vào mặt, và anh ta thốt lên. Chu choa, lại HÈN, khi bắt đầu nhen nhóm kế hoach thực thi vụ cá cược, hay lời hứa sẽ cưa hộ, thí chủ đã đi nhầm cửa phật, thí chủ mất hết bản lĩnh rồi. Muốn thể hiện bản lĩnh thu phục của người đàn ông đó ko phải là cách, thí chủ hạn hẹp tầm nhìn quá, xuẩn ngốc, muốn ghẹo hoa bắt bướm thì là thói trăng hoa chứ nói gì đến người đàn ông bản lĩnh, đó là thỏa mãn cái gọi là sức hút keo dính chuột ớ.  Và rồi thí chủ định thế nào với bạn mà mình thả bã được vậy? (Tò mò @@)
Trẻ con bao giờ cũng muốn ăn kẹo thì bao giờ mới ăn cơm???? NGƯỜI ĐÀN ÔNG ĐÂU RỒI?





Thứ Tư, 10 tháng 4, 2019

Hôm nay tôi đọc được 1 bài viết nói về QUÁ KHỨ - HIỆN TẠI - VÀ TƯƠNG LAI CỦA ORTHO K
Trước kia tôi chỉ nghe sơ qua từ 1 người bạn, rằng anh ta có em gái bị cận thị, cô bé đó đeo kính buổi đêm để ban ngày không phải đeo nữa và hoạt động như 1 người mắt bình thường, tôi cũng chỉ nghe và để đó bởi không quan tâm lắm, vì thiết nghĩ sau này tôi sẽ đi phẫu thuật, đó là biện pháp xóa cận phổ biến nhất mà tôi được biết. Nhưng ai ngờ, đến tuổi được mổ, tôi đi khám, và nta bảo giác mạc của tôi mỏng không phẫu thuật được, đeo kính thì vẫn hơn, và tôi ngậm ngùi ra về, ko buồn mấy, vì lúc đầu tôi còn sợ đụng chạm vào mắt, nhưng sự động viên của mọi người, nên tôi mới đi khám, hiuhiu. Thay vào đó, để thẩm mỹ hơn, tôi đi đo 1 cái kính ép mỏng kiểu Hàn, nhưng ôi chồi với cái độ cận hùng hồn và độ loạn chà bá của tôi, nó chẳng mỏng hơn là mấy, vẫn dày nửa đít chai. Bẵng đi 1 thời gian, vẫn trưng diện đôi mắt sau lớp kính dày đó, cách đây ít hôm tôi lại nhớ đến việc cô bé đeo kính ban đêm, và tôi tò mò tìm hiểu về nó, mới biết nó là Ortho K. 
Kính  Ortho-K còn gọi là phương pháp ngưng tăng độ cận thị bằng cách đeo kính áp tròng cứng có phần giữa phẳng nhằm ép giác mạc xuống trong khi ngủ (ngủ ít nhất là 7-8 tiếng). Khi tỉnh dậy, phần giữa của giác mạc bị chỉnh dạng và ép xuống thành 0 độ tạo nên một thị lực hoàn hảo 20/20 mà không cần phải đeo kính nữa, nghe có vẻ hoàn hảo phải không?
Thật sự hoàn hảo, tôi cũng tìm hiểu về chi phí, cũng như lợi bất cập hại của chiếc kính đó,. Nó không rẻ 1 chút nào (12-20 triệu đới ^^) so với việc phẫu thuật, bởi khi đeo nó không cần phải kiêng khem máy tính, điện thoại như sau khi phẫu thuật ^^, mỗi tội phải giữ gìn vệ sinh mắt và tái khám định kì, hiuhiu (mình lười đi khám).
Bây giờ mới đến đoạn phân vân này, đi khám hay ko đi khám? Và khám ở đâu uy tín?
Anh "gút gồ" bảo khám ở viện lớn như mắt TW, mắt Sài Gòn, các viện mắt Quốc tế, khi đi mang theo người nhà và các kết quả khám mắt gần đây nhất @@.
À còn nữa, có 1 bạn đã review về việc đeo kính, và đi khám, các bác sỹ ở viện mắt sẽ khám tư vấn và cho đeo thử kính trong vòng bao nhiêu lâu ý, xem có thích ứng không, nhưng đồng nghĩa với việc ta phải đặt cọc cho bác sỹ ý, không là kính đi theo người và đi luôn ☺☺☺